Showing posts with label căng thẳng. Show all posts
Showing posts with label căng thẳng. Show all posts

Friday, January 11, 2013

Căng thẳng thực trạng đào tạo thần tượng ở Kpop

Sự xuất hiện của ngày càng nhiều các công ty quản lí âm nhạc mới khiến các ông trùm như SM Entertainment, YG Entertainment, JYP Entertainment không còn nắm giữ được vị trí độc tôn.


Vậy những lợi thế của các công ty mới và nhỏ này cùng những khó khăn mà họ gặp phải trong quá trình đào tạo nghệ sĩ so với các công ty lớn là gì?

Lợi thế

Thay đổi hình tượng

Trong khi các công ty lớn có những nhà sản xuất, nhạc sĩ… cho riêng mình thì các công ty nhỏ thường không có nhà sản xuất cố định. Đương nhiên những nhà sản xuất đã là độc quyền của các công ty lớn hẳn phải có chuyên môn, trình độ rất cao song không hẳn tất cả đều trực thuộc quyền sở hữu của các công ty ấy. Chính vì không có những nhân tố cố định nên việc hợp tác với nhiều nhạc sĩ, ekip làm việc khác nhau đã mang đến cho các nghệ sĩ từ các công ty nhỏ những concept khác nhau, nên sự thay đổi phong cách đa dạng phong phú hơn.

Ngược lại với điều này, do số lượng nhân lực không phải quá phong phú cộng thêm với những truyền thống hình tượng của “các nhà” nên ta có thể dễ dàng nhận ra những phong cách nổi bật đến từ những công ty lớn vì việc các tác phẩm xuất phát từ một lò hẳn mang những nét na ná nhau là điều không thể tránh khỏi.

Sản phẩm đến từ SM Entertainment thường lung linh, dễ thương.


Ví dụ như các sản phẩm đến từ SM thường mang phong cách tươi sáng, lung linh, nhí nhảnh, các bài hát có phần điệp khúc "ăn tai" nhưng có mô tuýp vũ đạo hay quay MV, các phần, đoạn bài hát khá giống nhau. Các nghệ sĩ đến từ YG thì luôn có phong cách đầy chất “bụi” và "chơi”, khá nhiều sản phẩm được tạo dựng sao cho nó “độc” và “quái” đồng thời lời hát thường mạnh mẽ và đầy chất tự tin. Những nghệ sĩ đến từ JYP thì lại đơn giản hơn: nữ thường nữ tính, nam thường mạnh mẽ, hầu hết các sản phẩm được tạo dựng không quá màu mè, hoa văn mà giản dị.

Sản phẩm đến từ YG thường “quái”, “bụi” và đầy chất tự tin.

Sản phẩm từ JYP lại thường khá đơn giản.


Ngược lại, các nghệ sĩ đến từ công ty nhỏ ít khi có hình tượng xác định vì tùy thuộc vào bài hát, ekip hợp tác mà xác định phong cách trở lại. Điều này có thể thấy qua các cô gái Sistar đến từ công ty Starship Entertainment đã có hình tượng hip hop với ca khúc mở đầu Push Push; hình tượng dễ thương trongShady Girl; vẻ sexy theo nhiều kiểu, như sexy và mạnh mẽ How dare you, sexy về hình thể Ma boy, Alone, sexy đáng yêu Loving U... Hay các nhóm nhạc khác như Secret, Beast, After School… cũng rất đa dạng trong tạo hình. Chính sự thay đổi này không làm cho khán giả nhàm chán hay liên tưởng, so sánh sự trở lại của các nghệ sĩ giống với những lần trước đó mà tạo cho khán giả một sự hứng thú và đón nhận một cách công bằng.

Không bị kì vọng quá đà

Điều lợi thế thứ hai cho các nghệ sĩ đến từ các công ty giải trí nhỏ là họ không phải chịu một áp lực quá lớn khi cho ra một sản phẩm mới mà điều này lại hoàn toàn trái ngược so với các nghệ sĩ đến từ công ty quản lí lớn. Tại các công ty lớn, khán giả luôn tò mò và đặt hy vọng vào bất kể những gì đến từ những gì vốn đã nổi tiếng – những công ty lâu đời là cái nôi của những huyền thoại, coi đó như một sự đảm bảo hay “đẳng cấp” vì vậy nếu sự trở lại hay ra mắt của nghệ sĩ không quá ấn tượng như kỳ vọng thì sự thất vọng sẽ lớn hơn nhiều.



Điển hình là việc đoạt cúp trên các chương trình âm nhạc hàng tuần. Nếu có sự đối đấu giữa hai bên mà nghệ sĩ của công ty lớn không giành được cúp thay vào đó là nghệ sĩ đến từ công ty nhỏ thì kết quả đó được đánh giá tệ hơn chất lượng thực của sản phẩm nhiều. Cùng với đó, nghệ sĩ chiến thắng sẽ được chú ý hơn hẳn. Thế nhưng nếu sản phẩm của nghệ sĩ xuất phát từ những công ty mới không quá xuất sắc – thì đó cũng chẳng có gì ngạc nhiên. Hay như một tân binh đến từ công ty nhỏ bỗng nhiên vượt trội thì điều đó thu hút sự chú ý của khán giả nhiều hơn so với một thành tích tương tự đến từ tân binh của công ty lớn.

Là sự lựa chọn của những “viên ngọc trai đen bị bỏ sót”

Không ít những cái tên tài năng của K-Pop bị bỏ sót bởi những đánh giá từ công ty lớn. Điển hình như giọng ca nữ xuất sắc nhất - Hyorin (Sistar), em gái quốc dân 3 nốt cao – IU, Hyunseung (Beast), Song Ji Eun (Secret)… đều là những thực tập sinh của các công ty lớn bị từ chối debut. Và với thời gian dài cộng với việc tài năng không được phát hiện, việc tìm kiếm cho mình cơ hội mới của những nghệ sĩ này luôn được dành cho các công ty mới có lượng thực tập sinh ít và những kế hoạch ra nhóm nhạc mới trong thời gian gần. Do công ty mới thành lập, chưa có những yêu cầu khắt khe về đào tạo mà yếu tố được quan tâm trước mắt là có nghệ sĩ, việc tìm được nhân tố và cho debut sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Hyorin của Sistar.

Và IU từng bị JYP Entertainment từ chối.


Khó khăn

Không có tiếng nói

Nếu các nghệ sĩ đến từ công ty lớn luôn được ưu tiên trên hầu hết các hoạt động truyền hình hay biểu diễn thì điều này ít xảy ra đối với các nghệ sĩ đến từ các công ty nhỏ, bởi tiếng nói của công ty ấy chưa có trọng lượng. Họ gặp nhiều khó khăn trong việc đưa các nghệ sĩ của mình lên sân khấu hay các chương trình giải trí, đặc biệt là trong thời kì đông đúc của sàn đấu âm nhạc và đặc biệt là đối với các chương trình giải trí có lượng người xem cao.

Trong năm 2012 – một năm mà số lượng tân binh lên tới con số kỉ lục thì việc tìm cách cho “gà” nhà mình được tham gia biểu diễn hàng tuần đã là một vấn đề đau đầu mà không phải công ty nào cũng giải quyết được. Việc được xuất hiện làm cho khán giả nhớ tên mình lại càng khó khăn hơn cả. Cũng là mặt trái của việc “không được kì vọng” thì khi hai nghệ sĩ có sản phẩm được đánh giá về chất lượng là ngang nhau và không phải quá xuất sắc thì sản phẩm đến từ công ty nhỏ có thể nhanh chóng “chìm” trong hàng loạt những cái tên khác xuất sắc hơn, còn sản phẩm đến từ công ty lớn vẫn có thể được đón nhận rộng rãi.

Để đưa được tân binh lên sàn là một nỗ lực của các công ty nhỏ.


Đặc biệt, trong vấn đề scandal thì tiếng nói của công ty lại càng quan trọng hơn đối với nghệ sĩ. Có thể thấy rằng việc trở lại sau scandal của các nghệ sĩ đến từ công ty quản lí lớn thường sớm hơn so với các nghệ sĩ đến từ công ty nhỏ. Với các nhà sản xuất chương trình, việc đồng ý cho sự tham gia của nghệ sĩ có scandal là một quyết định mạo hiểm nên họ thường cố tránh việc này nhưng với cái “uy” của các ông lớn thì vấn đề này dễ dàng được giải quyết hơn.

Không có kinh phí

Vì là công ty nhỏ và mới nên kinh phí của công ty không nhiều, thậm chí là kinh phí lấy từ sản phẩm trước đó của nghệ sĩ để sản xuất cho sản phẩm sau. Việc debut một thời gian vẫn không nhận được thù lao đối với các nghệ sĩ đến từ công ty nhỏ không còn là vấn đề quá mới lạ đối với K-pop. Để có thể ra một sản phẩm chất lượng hoàn hảo là cả một thời gian dài tích góp hoặc là một sự mạo hiểm đánh cược của cả một công ty, mà không phải công ty nào cũng dám “được ăn cả ngã về không”, vậy nên khán giả hoàn toàn có thể nhận thấy sự cách biệt trong độ hoành tráng giữa các sản phẩm đến từ các công ty.

Với các công ty lớn, đội ngũ nhân viên là những người có chuyên môn và năng lực đã được đào tạo bài bản, đặc biệt là các quản lí hay các nhân viên sau cánh gà. Có thể nhận thấy rõ những cách xử lí khôn ngoan trong các vấn đề của nghệ sĩ, từ việc tạo sản phẩm đến những vấn đề về riêng tư, cuộc sống đến từ các công ty lớn… Tuy nhiên không phải tất cả các công ty nhỏ hiện nay đều có điều này. Ví dụ cho các vấn đề này có thể kể đến Core Entertainment trong vụ việc scandal của T-ara vừa qua đã có cách xử trí không khéo léo khiến cho mọi việc thêm phức tạp, hoàn toàn bất lợi cho nhóm.

Những công ty nhỏ thường chỉ có một trụ cột.


Số lượng thực tập sinh không nhiều nên việc lựa chọn được những nhân tố thực sự tài năng không phải dễ, dẫn tới việc trong đội hình nhóm nhạc vẫn có những thành viên không giỏi về bất kì mặt nào nhưng vẫn được debut cho đủ đội hình mà điều này ảnh hưởng lớn tới chất lượng nhóm nhạc. Trong khi đó các công ty lớn luôn có số lượng thực tập sinh cố định đặc biệt là những người có tài năng muốn chắc chắn về tương lai của mình. Vì vậy với công ty nhỏ, khi số lượng nhóm nhạc đã ít mà có một trong số đó nổi tiếng thì cả công ty hoàn toàn dựa vào nhóm nhạc đó mà nếu cột trụ không may có vấn đề thì cả công ty cũng lung lay theo.

Tuy khó khăn vẫn nhiều hơn mặt lợi thế nhưng các công ty quản lí mới của K-Pop đang ngày càng khắc phục được những điểm yếu ấy càng ngày càng lớn mạnh. Tuy chưa có cái tên nào có thể vượt trội hoàn toàn nhưng các công ty càng ngày càng phát triển hứa hẹn những bước chuyển lớn trong ngành giải trí – âm nhạc Hàn Quốc.

Theo Tiin

Friday, January 4, 2013

The Voice Mỹ: Những cú “knock-out” đầy căng thẳng và hấp dẫn (P.1)

(2Sao) - Sau vòng đối đầu, The Voice Mỹ bổ sung thêm một vòng thi mới mang tên “Knock-out” để tiếp tục cắt giảm một nửa số thí sinh trước khi bước vào vòng liveshow.
Sau vòng thi đối đầu, mỗi đội của các huấn luyện viên đều còn lại 10 người. Tuy nhiên, khác với những mùa trước, ở mùa thứ ba này, những thí sinh đã vượt qua vòng đối đầu không được vào thẳng vòng liveshow mà còn phải tiếp tục vượt qua một chiến địa cam go nữa, một vòng thi mới toanh mang tên “Knock-out”.


Thí sinh của 2 đội Adam và Cee Lo
sẽ là những người lân trận đầu tiên.

Ở vòng thi này, cứ mỗi 2 thí sinh ở một đội sẽ được ghép thành một cặp và hát thi với nhau, mỗi thí sinh sẽ tự chọn bài cho riêng mình và có khoảng 90 giây để thể hiện. Kết thúc màn sing-off, huấn luyện viên của đội sẽ quyết định một người trong mỗi cặp đấu đi tiếp vào vòng trong. Như vậy, kết thúc vòng thi Knock-out, mỗi đội của các huấn luyện viên sẽ còn lại 5 người.

Điều đặc biệt ở vòng thi này là mọi thí sinh đều không hề được biết trước đối thủ của mình là ai cho đến tận giây phút bước lên sàn đấu. Điều này đòi hỏi ở từng thí sinh một sự cảnh giác cao độ, cần chọn bài thật khôn ngoan và luyện tập kỹ càng để thể hiện trọn vẹn tài năng của mình nhằm thuyết phục huấn luyện viên. Chính yếu tố này đã giúp đem lại nhiều cú “knock-out” ngoạn mục.

Vòng Knock-out diễn ra trong hai ngày 29 và 30 tháng 10 năm 2012. Trong tập đầu tiên, khán giả sẽ được chứng kiến những phần tranh tài đến từ đội của Adam và Cee Lo.

Joselyn Rivera đấu với Kayla Nevarez (Đội Adam)

Màn đấu quy tụ 2 giọng nữ khoẻ khoắn, trong đó, Joselyn Rivera lựa chọn thể hiện ca khúc"Love On Top", và Kayla Nevarez, thí sinh Adam “đánh cắp” được từ đội Xtina, sẽ hát bài"Shark In The Water".

Bù trừ cho một chất giọng khá phổ thông, ngay từ đầu bài hát, Joselyn đã thể hiện được nội lực và sự mãnh liệt trong tiếng hát. Trong khi đó, đối thủ của cô là Kayla cũng không vừa khi phô diễn trọn vẹn chất giọng lạ, những khoảng cao dữ dội và những nốt nhả chữ đầu duyên dáng, nữ tính.

Khá đau đầu, nhưng kết cục, Adam lựa chọn Joselyn vì anh cho rằng bài hát của cô lựa chọn thể hiện tham vọng và quyết tâm chiến thắng cao.


Màn knock-out giữa Joselyn Rivera và Kayla Nevarez.

Joe Kirkland đấu với Bryan Keith (Đội Adam)

Joe mang đến một bất ngờ lớn khi lựa chọn ca khúc “Mean”, tuy nhiên, bất ngờ này đã biến anh thành một sự thất vọng. Chủ định biến đổi ca khúc đồng quê nhẹ nhàng, đầy chất tự sự của “công chúa nhạc đồng quê” Taylor Swift thành một bản Pop Rock tiết tấu nhanh, như đang dồn dập những lời phản kháng dũng mãnh, nhưng nhạc cảm của Joe lại không theo kịp tiết tấu do chính bản thân lựa chọn. Do vậy, anh cho ra một bản nhạc vô hồn, các câu hát đều trôi tuột, không chút lắng đọng.

Ở phía đối trọng, Bryan Keith lựa chọn một lựa chọn an toàn, ca khúc “(Everything I Do) I Do It For You”. Ca khúc phù hợp với âm hưởng rock sẵn có trong chất giọng đã giúp Bryan hoàn thành bài hát khá dễ dàng, màn biểu diễn tuy không nhiều điểm nhấn nhưng đủ để người nghe nhận thấy được năng lực của chàng ca sĩ này.

Với thử nghiệm gây thất vọng của Joe, Adam không mấy đau đầu khi lựa chọn người thắng cuộc của cặp đầu này, tuy nhiên, anh cũng nhắc nhở Bryan rằng anh không mấy hài lòng với lựa chọn quá an toàn của Bryan. Adam muốn Bryan nỗ lực thay đổi ở vòng trong mới mong tiến xa hơn.


Màn knock-out giữa Joe Kirkland và Bryan Keith.

Amanda Brown đấu với Michelle Brooks-Thompson (Đội Adam)

Một màn knock-out nảy lửa với một bên là Amanda Brown cháy bỏng gợi cảm với "Paris (Ooh La La)" và một bên là Michelle Brooks rực lửa với "Spotlight".

Michelle có chất giọng khoẻ khắn và kỹ thuật xử ký vững vàng, màn dự thi đầy mãnh lực của cô đã làm cho sân khấu dường như muốn nổ tung. Tuy vậy, Amanda yếu thế về chất giọng lại mang đến nhiều điểm nhấn hơn với sự tinh quái khi cách xử lý “từ khoá” trong từng câu hát, nhờ vậy đã truyền tải bài hát đến người nghe một cách tọn vẹn hơn.

Với cách thể hiện thông mình và độc đáo, Amanda đã toả sáng và thuyết phục Adam đặt niềm tin vào cô. Adam có lẽ sẽ muốn ăn mừng bởi cô nàng Amanda bản lĩnh này là thí sinh này anh đã cướp về từ đội của Cee Lo ở vòng thi trước.

Màn knock-out giữa Amanda Brown và Michelle Brooks-Thompson.

Loren Allred đấu với Nicole Nelson (Đội Adam)

Tuy là cuộc chạm trán giữa 2 ca sĩ đều mang trong mình nhiều chất R&B, nhưng thật khó để xác định cú knock-out thuộc về ai khi mà sắc màu biểu diễn của mỗi người mỗi khác và các bên đều thể hiện những thế mạnh, những điểm sáng rực rỡ khác biệt. Có thể nói, trần đấu loại này là một “sự cố” khá đáng tiếc ở vòng knock-out.

Loren xuất hiện khá “bình thường” với “You Know I’m Know Good” trong lối hát chắc chắn nhưng không nhiều điểm nhấn. Tuy nhiên, ở nửa sau của màn trình diễn, cô bất ngờ chuyển tông nhạc, thay đổi giai điệu bài hát đáng kể, mang đến một hơi thở hoàn toàn mới. Sự sáng tạo mang tính mạo hiểm này của Loren tạo ra những phản ứng khá trái chiều trên các mặt báo, có người bảo cô “hơi lố”, có bên lại khen độc đáo. Nhưng, dù thế nào, có một sự thật phải thừa nhận là cú liều lĩnh này đã giúp cho cá tính âm nhạc của cô nổi bật và sáng rõ.

Nicole Nelson lại khá “giản dị” và “hiền” với "If I Ain't Got You", bài hát quá hợp với khả năng giọng hát và cô đã hoàn thiện nó chỉn chu, gọn gàng, sạch sẽ. Điều đáng lưu tâm nhất ở Nicole đó là khả năng kiểm soát và phô diễn cảm xúc vô cùng sắc sảo. Mỗi một nốt nhạc đều được Nicole tinh tường “đo ni đóng giày” cẩn thận và giúp chúng vừa khít với từng chút cảm xúc uyển chuyển. Chính nhờ năng lực siêu phàm này, Nicole đã vẽ nên bức tranh "If I Ain't Got You" đẹp tuyệt trần.

2 cô nàng đã gây cho Adam một chút đau đầu. Cuối cùng, anh quyết định lựa chọn Loren vì “yếu tố bất ngờ” đặc biệt mà cô mang lại.


Màn knock-out giữa Loren Allred và Nicole Nelson

Melanie Martinez đấu với Sam James (Đội Adam)

Có thể xem đây là cuộc đối đầu giữa “cô phù thuỷ nhỏ” và “chàng khờ”. Melanie hoàn toàn giữ vững thương hiệu “hàng độc” mà cô xây dừng ngay từ lần đầu tiên xuất hiện tại The Voice Mỹ qua phần trình diễn "Bulletproof". Không chỉ là một giọng hát hiếm thấy, nhạc cảm của Melanie cũng mới mẻ, nhiều phần trúc trắc với những biến tấu vô thường. Mỗi khi Melanie cất tiếng hát là một lần bài hát lại được làm mới, và tính đến thời điểm này, những trải nghiệm mới mẻ mà Melanie mang lại luôn khiến khán giả hài lòng, hạnh phúc.

Đối chọi với một đối thủ tinh quái và chiêu trò từ bản năng như Melanie, Sam lại tỏ ra quá “khờ khạo” với lựa chọn "Walking in Memphis" đậm tính bài vở. Tệ hơn, anh dường như chọn sai cao độ cho bài hát nên đã không bộc lộ hết được những nốt cao khoẻ mạnh của một giọng nam cường tráng. Đã thế, trong suốt màn trình diễn, Sam vấp khá nhiều lỗi câu từ, làm cho bài hát mất chất hoàn toàn.

Adam không hề khó khăn với việc quyết định người thắng cuộc trong trận đấu này. Người anh quyết định đưa vào vòng trong là Melanie.


Màn knock-out giữa Melanie Martinez và Sam James

Avery Wilson đấu với Cody Belew (Đội Cee Lo)

Là một vũ công với tham vọng trở thành ca sĩ, nhưng Avery có vẻ chưa đầu tư đúng mực vào khoản hát hò của mình. Màn biểu diễn “Yeah 3X" của thí sinh này khá màu sắc nhưng chủ yếu đến từ khả năng trình diễn sân khấu của anh chứ giọng hát, nhạc cảm cũng như cá tính âm nhạc lại mờ nhạt, chưa được tỏ tường. Những gì anh đã thể hiện có thể xem là một bản karaoke hoàn chỉnh, nhưng để được công nhận là một tác phẩm âm nhạc với bản sắc riêng thì còn thiếu sót quá nhiều.

Cody Belew ở phía bên kia chiến tuyến lại là một thí sinh có bản lĩnh âm nhạc vững vàng, anh luôn biết cách thổi vào bài hát những dáng điệu rất riêng. Tuy vậy, bài dự thi “Jolene" của Cody ở vòng này lại chuệch choạc ngay từ nốt nhạc đầu tiên, tạo cho người nghe cảm giác anh ta đang hát sai. Ở nửa sau bài hát, Cody có chẩn chỉnh lại tác phong chuyên nghiệp của mình và cảm xúc bài hát thăng hoa thấy rõ, nhưng như vậy vẫn chưa đủ để đảm bảo cho anh một chiếc vé an toàn, số phận của anh rơi vào tình trạng bấp bênh

Thật may cho Cody, kết quả cuối cùng, Cee Lo quyết định đi cùng anh vào vòng trong, hi vọng anh sẽ không mắc sai lầm một lần nào nữa.


Màn knock-out giữa Avery Wilson và Cody Belew

Mackenzie Bourg đấu với Daniel Rosa (Đội Cee Lo)


Mackenzie bắt đầu “Call Me Maybe” với một chút gì đó nhẹ nhàng, tưng tửng như “I’m Yours” của Jason Mraz. Nhưng ngay sau đó, anh lập tức chuyển sang sắc thái đanh đá, điệu dà rất duyên. “Call Me Maybe” phiên bản acoustic của anh nhờ vào những sắc thái đặc biệt này mà trở nên sinh động, gần gũi và quyến rũ là thường.

Daniel tỏ ra là thí sinh “nhất nghệ tinh, nhất thân vinh”, từ vòng thử giọng đến tận vòng knock-out, cả 3 màn trình diễn của anh đều tuân theo công thức “gào thét cảm xúc” mà nhiều người cho là “đang mếu máo chứ không phải đang hát”. Tiếp cận 1-2 lần đầu, có thể nói là Daniel không quá tệ, thậm chí việc nuông chiều cảm xúc giúp cho bài hát của anh ánh lên nhiều hào quang lung linh, nhưng đến với lần thứ 3 thì lại tạo cảm giác mệt mỏi, quá đà. Màn trình diễn "Back To December" đầy khổ luỵ của anh khiến người nghe không còn thấy được nỗi đau sâu lắng trong bài hát mà chỉ thấy trước mặt hình ảnh một dáng hình đang lê lết cầu xin sự cảm thông.

Khi “công thức” quá đà đối chọi với ngẫu hứng bén nhạy, không còn gì khó khăn đối với một “dị nhân” như Cee Lo nữa, anh quyết định “gửi” Daniel về nhà và mang Mackenzie vào vòng sau.


Màn đối đầu giữa Mackenzie Bourg và Daniel Rosa

Terisa Griffin đấu với Trevin Hunte (Đội Cee Lo)

Đối với những màn đối đầu đậm âm hưởng diva/divo thập niên 90 như thế này, câu hỏi thường được đặt ra là giọng ai khoẻ hơn, cao hơn, âm vực rộng hơn, xử lý kỹ thuật tinh tế hơn, và khán giả có vẻ cũng không chờ đợi nhiều hơn ở màn đối đầu giữa Terisa Griffin và Trevin Hunte.

Terisa hoàn toàn không tì vết với “Saving All My Love for You” được xử lý kỹ càng đến từng nốt nhạc, nhưng, giá trị sáng tạo trong phần trình diễn của cô gần như bằng không. Tuy vậy, khi mà phần đông khán giả Mỹ vẫn thích nghe thí sinh khoe giọng qua những bản power ballads cũ kĩ thì Terisa không cần mang đến nhiều kiến tạo mới vẫn dễ dàng tạo được thiện cảm.

Trevin cũng tỏ ra “cũ” như Terisa trong nửa đầu của "Against All Odds (Take A Look At Me Now)". Nhưng thật may, ở nửa sau của bài hát, anh đã thực hiện một số biến đổi nhất định, giúp bài hát được “phủi bụi” một chút và đồng thời hoà hợp hơn với cảm xúc, với thông điệp mà anh muốn trao gửi.

Dị nhân Cee Lo hiển nhiên không dễ dãi như đa phần khán giả, anh không chỉ cần giọng hát mà còn cần một cá tính riêng nhất định nữa. Trong trường hợp này, Trevin là lựa chọn thoả mãn nhiều yêu cầu hơn. Không ngạc nhiên khi Cee Lo loại Terisa.


Màn knock-out giữa Terisa Griffin và Trevin Hunte

Mycle Wastman đấu với Nicholas David (Đội Cee Lo)

Mycle thể hiện chất giọng đôi phần hơi mỏng manh và lỗi thời qua "Don't Let The Sun Go Down On Me". Hơn thế, anh cũng khống biến đổi nào đặc biệt để bù đắp cho giọng hát không mấy hoàn thiện của mình. Kết quả là anh có một màn dự thi tròn trịa, nhưng lại vô tình bộc lộ sự thiếu tiềm năng chiến thắng qua màn dự thi này.

Đối thủ của Mycle, Nicholas, lại là một giọng R&B quá vững vàng: chắc, khoẻ, và giàu kỹ thuật. Chưa dừng lại ở đó, "Put Your Records On" lại giúp Nicholas cống hiến cho người nghe những đoạn xử lý rất sắc sảo.Đồng thời, lối trình diễn sân khấu của người đàn ông này cũng đặc biệt thu hút, ý nhị nhưng cởi mở một cách đầy chủ động, tạo cảm giác thân thuộc và dễ đắm say. 

Hoàn toàn không khó cho Cee Lo khi lựa chọn Nicholas là người thắng cuộc trong trận đấu này.


Màn đối đầu giữa Mycle Wastman và Nicholas David

Caitlin Michele đấu với Diego Val (Đội Cee Lo)

Là một chất giọng giàu giàu tính nội tâm và khả năng sáng tạo không thiếu, nhưng Caitlin, thí sinh Cee Lo cướp về từ đội Adam, lại bất ngờ khiến người nghe hụt hẫng với một màn biểu diễn quá thiếu bản sắc cá nhân. Nhạc cảm tốt và kinh nghiệm xử lý dồi dào giúp Caitlin hoàn thành bài hát toàn vẹn và không có gì đáng phàn nàn, tuy nhiên, do không có đổi mới nên khi đem so với bản gốc thì hình tượng của Caitlin trở nên quá tầm thường.

Trái với vẻ nhu mì, dịu dàng của Caitlin, Diego khá dữ dằn và giàu năng lượng với "Are You Gonna Go My Way". Tuy vậy, phần biểu diễn của anh không nói lên được nhiều điều ở giọng hát. Đồng thời, nhạc cảm cũng gần như không được lộ diện trong màn thi này, khiến cho bài hát đi vào tai này và lập tức lọt ra khỏi tai kia, nhanh chóng rơi vào quên lãng.

Tuy không hoàn hảo, nhưng sự năng động của Diego đã ghi điểm trong mắt Cee Lo, anh quyết định đi tiếp cùng chàng thí sinh này. Điều này cũng đồng nghĩa với việc team Cee Lo giờ đây là team của phái mạnh khi không hề có bóng hồng nào sót lại.


Màn knock-out giữa Caitlin Michele và Diego Val.


Lãng Du